Mới đây trên một diễn đàn chuyên về tin tức, rất đông người dùng đã cảm thấy xót xa sau khi xem qua câu chuyện “oái ăm” của nữ sinh viên trường ĐH Ngoại thương đang phải đương đầu chống chọi với căn bệnh ung thư vú.
Bệnh tật là một trong những nỗi khiếp sợ hàng đầu của con người, thế nhưng mấy ai có thể tránh được một trong những quy luật “bất di bất dịch” ấy. Tuy vậy, cũng có những hoàn cảnh, số phận kém may mắn khi phải đối mặt với “án tử” treo lơ lửng trên đầu của mình mặc dù chỉ mới vừa tròn đôi mươi.
Cụ thể, theo câu chuyện mới vừa được chia sẻ cách đây ít giờ trên mạng xã hội thì một nữ sinh đến từ Hải Phòng – Đặng Trần Thủy Tiên đã và đang phải chống chọi với căn bệnh ung thư vú hiểm nghèo giai đoạn 2a. Tuy nhiên do một phần chủ quan nên cô nàng chỉ mới vừa phát hiện ra căn bệnh này cách đây 4 tháng.
Sau khi phát bệnh, Thủy Tiên đành dang dở công việc học tập của mình tại trường để bước vào giai đoạn điều trị hóa chất theo phát đồ của bác sĩ, cũng chính là một trong những giai đoạn lấy đi sức lực rất nhiều của người bệnh. Trong đoạn chia sẻ được đăng tải, cô nàng cũng bày tỏ sự nghiệt ngã của số phận khi bản thân mình chỉ với vừa tròn 19, một cái tuổi quá trẻ để vướng phải căn bệnh quái ác này.
Nguyên văn bài viết được người dùng Đặng Quang chia sẻ như sau:
“Chào mọi người, em là Đặng Trần Thuỷ Tiên, sinh năm 2000, học đại học Ngoại Thương và đã chiến đấu với căn bệnh ung thư vú được 4 tháng rồi.
Đấy là vào một ngày giữa mùa hè của tháng 6. Trời hơi nóng, em đi tắm và tình cờ khi sờ ngực thì thấy có cục hạch cứng với di động, em lên mạng đọc chỉ thấy họ bảo là còn trẻ, ít khả năng ung thư vú mà chỉ là xơ thôi nên chủ quan quên bẵng đi.
Một tuần sau, khi em tự phát hiện ra cục hạch ấy thì em lên bệnh viện Châm cứu trung ương khám. Bác sĩ ở đó siêu âm cũng bảo chỉ là xơ thôi nên chỉ định tiểu phẫu cắt u. Khám hôm trước hôm sau mổ luôn thì cắt ra được 1 cục hạch to bằng đầu ngón tay cái. Bệnh viện bảo cẩn thận hơn đem gửi hạch đi sinh thiết, gia đình em đồng ý, thế là cuối cùng sau khi sinh thiết u thì phát hiện đã ung thư vú giai đoạn 2a mất rồi.
Bác sĩ còn bảo không tin được, em ít tuổi thế làm sao ung thư được lại còn là thể dễ tái phát, họ khuyên em nên lên viện ung bướu khám lại vì lỡ đâu kết quả sinh thiết sai. Thật sự là lúc ấy em vẫn còn nhiều hy vọng lắm, tự tin với độ tuổi của mình, em lên viện ung bướu khám lại, kết quả đúng là ung thư vú. Lúc ấy mới là sợ chính thức, còn trước đó chỉ là sợ mơ hồ thôi.
Trời đất xung quanh em sụp đổ, em như người bị phán án tử, biết trước cái chết, em phẫn uất và vô cùng cảm thấy bất công vì sao thần chết lại điền tên em vào danh sách dự bị sớm thế này. Rõ ràng là em còn rất trẻ mà… Phải khá lâu sau đó em mới bình tĩnh lại và tạm chấp nhận số phận mình, gia đình, thầy cô và bạn bè liên tục động viên và bên em lúc em đứng giữa ranh giới sống chết của cuộc đời, ai cũng hi vọng em khỏe lại, cứng đầu để đối diện với căn bệnh hiểm nghèo như cá tính bướng bỉnh của mình.
Em tiến vào hành trình đầu tiên, đó là lên bàn mổ và cắt nửa bên ngực trái. Bác sĩ nói em sẽ phải truyền hóa chất trong vòng một năm trời, phải mạnh mẽ lên, yếu tố tâm lý ảnh hưởng rất nhiều tới quá trình điều trị.
Em chủ động cạo trọc đầu luôn từ trước và bảo lưu kết quả học tập để tập trung chữa bệnh. Bắt đầu điều trị hóa chất ở giữa tháng, đợt đầu tiên khi thuốc ngấm thì vô cùng mệt, rụng tóc, nôn nao, móng tay móng chân đen, da sạm, bạch cầu thấp, thiếu máu. Em xác định là sẽ có tác dụng phụ nên đã chuẩn bị tâm lý rồi nhưng vẫn thấy kiểu bị chênh vênh, khó diễn tả cực kì.
Bây giờ mỗi tuần một lần em sẽ từ Hải Phòng lên Hà Nội để truyền hóa chất trong hai ngày rồi lại về và bồi bổ tĩnh dưỡng ở nhà, em cũng thay đổi thói quen sinh hoạt bằng cách dậy từ 5h sáng, tập thể dục cùng bố, ăn uống theo chế độ nghiêm ngặt và đi học đàn. Việc học đàn giúp em không còn nghĩ nhiều nữa, không nghĩ đến căn bệnh của em nữa, bớt u uất đi rất nhiều luôn.
Trước đó em thức rất khuya, ngủ không đủ giấc, lười tập thể dục và ăn những món ăn không tốt cho sức khỏe thì bây giờ phải thay đổi hết hoàn toàn. Mọi người cũng thế, đừng nên chủ quan với sức khỏe của bản thân mình, cố gắng thay đổi thói quen sinh hoạt không tốt cho cơ thể, ngủ sớm hơn và ăn uống lành mạnh. Bệnh tật không chừa một ai cả, từ già đến trẻ, hãy biết quý trọng bản thân mình hơn.
Em cũng mong là những ai đang phải đương đầu với các căn bệnh hiểm nghèo như em hãy lạc quan hơn, dù chỉ còn một ngày được sống cũng hãy sống thật trọn vẹn và ý nghĩa. À, em cũng đang tham gia chương trình duyên dáng ngoại thương đấy, không biết liệu để đầu trọc lên thì có sao không nhỉ, cũng cute lắm chứ!”.
Sau khi xem qua câu chuyện, rất đông cư dân mạng như không tin vào mắt mình nữa khi một cô gái vừa trẻ, vừa năng động ngày nào nay lại phải cạo trọc đầu vì những phản ứng phụ của việc điều trị ung thư. Tuy vậy, một số người dùng lại tỏ ra khâm phục trước suy nghĩ lạc quan, quyết chống lại số phận của cô gái 19 tuổi đến từ Hải Phòng.
Ngoài ra, rất đông những cư dân mạng còn cho rằng, câu chuyện trên như là một hồi chuông cảnh tỉnh cho lối sống rộng rãi, kém khoa học của các bạn trẻ hiện nay, đặc biệt là các cô cậu sinh viên đang có cuộc sống xa nhà nơi giảng đường đại học.